top of page

viết cho những người phụ nữ

  • Writer: miahhh2906
    miahhh2906
  • Mar 25
  • 3 min read

“Cô đang nghe thấy từ hy sinh. Vì sao con lại dùng từ hy sinh?

“…Vì con đang đặt bạn ấy lên trước con. Và nếu như con chọn ngắt kết nối, con sẽ phải chọn bản thân con thay vì bạn ấy.”


Trên đây là đoạn đối thoại giữa mình và cô coach trong một buổi coaching vào năm ngoái. Thời điểm này, mình mới chia tay được 2 tháng. Nhìn lại quãng thời gian qua, có lẽ đây là khoảnh khắc mình đã thay đổi. Mình trở thành một người phụ nữ.


Gần đây, một người bạn nữ của mình cũng vừa mới vừa kết thúc một mối quan hệ. Qua hàm ý trong tin nhắn của bạn, không cần đến cụm từ hai âm tiết khô khốc ấy, mình cũng có thể mường tượng được kết cục của câu chuyện. Mình nghĩ mãi. Mình đã từng thấy cách bạn rạng rỡ trong năng lượng của tình yêu. Sự rạng rỡ của một người con gái đang yêu không lẫn vào đâu được, vì khi ấy, cả muôn loài như được phước phần từ toàn bộ sinh khí căng tràn bên trong cô. Mình hiểu. Và mình càng hiểu hơn cách năng lượng ấy chuyển hoá sau lần đổ vỡ đầu tiên. Không, nói vậy chưa đúng lắm. Sau lần đổ vỡ mà buộc họ phải bỏ lại tất cả những mảnh ghép danh tính đã được hình thành tới thời điểm đó. Thêm một lần nữa, lại có một người phụ nữ trưởng thành.


A person's shadow on a wall is illuminated by warm, golden sunlight, creating a peaceful and contemplative mood.


Crescent moon in a twilight sky over silhouetted buildings. Orange and purple hues create a calm, serene mood.

Mình chợt nhớ về cuốn sách mình từng đọc gần chục năm trước, “Bất hạnh là một tài sản - Một mình ở Châu Âu” của Phan Việt. Thời điểm đó, mình mua vì muốn được “khám phá” châu Âu qua lăng kính của tác giả, hơn là khám phá nội tâm của một người phụ nữ đang tạm lánh những khúc mắc về hôn nhân. 16 tuổi là quá trẻ để hiểu khái niệm này. Ở tuổi 25, dẫu chẳng tới mức được coi là một vị hiền sinh hay triết nhân gì, đâu đó trên hành trình, mình cũng đã góp nhặt đủ vốn sống để hiểu phụ nữ, để nói về phụ nữ với đủ tư cách.

Trích lời bình ở mặt sau bìa sách: “Những người đàn bà, họ không một mình ngẫu nhiên tới Paris, Venice, Rome, Florence… Họ có thể là sinh viên mới ra trường, muốn đến Paris để viết văn; có thể là người đã đi qua một cuộc hôn nhân, giờ đến đó để nhìn lại; có thể là người bấy lâu nay vẫn mòn mỏi chờ đợi một mối tình lớn của đời mình và mong nó xảy ra ở châu Âu…” Dẫu vì lý do gì, mình tin rằng lý do ấy cũng sẽ dẫn họ tới một mảnh ghép nào đó bên trong chính mình. Một phiên bản hồn nhiên. Một phiên bản họ chưa khám phá nhưng hiếu kỳ vô cùng. Một phiên bản cho họ nếm đủ hỷ nộ ái ố.


Không phải rằng phụ nữ chỉ trưởng thành khi trải qua đau thương, mà đó thường là khoảnh khắc phụ nữ nhìn rõ mình nhất. Khi không còn kết nối nào đáng để hy sinh mối liên kết với giá trị nội tại. Mọi năng lượng bên ngoài chỉ đóng vai trò xúc tác cho giá trị nội tại nhân lên sự toả sáng. Trở thành người phụ nữ là sự mong mỏi trở về với chính mình. Trở về để dưỡng thương, để lục tìm những mảnh ghép mình đã chôn giấu, hàn gắn chúng với những mảnh ghép mới được hình thành. Một khối độc lập và nguyên vẹn.



Makeup brushes, eyeshadow palette, and cosmetics bag on wooden floor. Sunlight casts soft shadows, creating a warm, serene mood.
women's core

Kommentare


© 2025 by Minh Anh Hoang. All rights reserved. 

bottom of page